Trời vẫn đang mưa

Trời mưa to liên tục suốt mấy ngày liền. Tức giận, một người đứng ở giữa vườn chỉ tay lên trời mắng:

  • Ông thật không có mắt. Mưa nhiều thế muốn hại tôi à? Nhà thì dột, quần áo ướt hết, lương thực ẩm mốc, củi cũng ướt … Tôi xui xẻo thì ông được ích lợi gì đâu chứ? Sao không ngừng mưa đi?

Thấy thế, người hàng xóm đi ra nói với anh ta:

  • Ông trời bị anh mắng chắc tức lắm nên sẽ không mưa gió tuỳ tiện nữa đâu.
  • Ông ấy mà nghe được thì tốt rồi. Mắng chẳng bõ! – Anh ta hậm hực trả lời.
  • Đã vậy thì anh còn phí sức làm chi?

Câu nói của người hàng xóm làm anh ta cứng họng. Người hàng xóm lại nói tiếp:

  • Thay vì la trời mắng đất, chi bằng anh lo sửa sang lại mái nhà đi. Bên tôi có sẵn củi khô, anh có thể qua mượn tạm để hong quần áo và lương thực, rồi tranh thủ làm những việc mà lúc thường không có thời gian làm đi. Thế có phải hơn không?

 

Sự đời biến đổi, ai chẳng ngại

Những việc dang dở, phải lo thôi

Nắng mưa là chuyện của trời

Chăm lo nhà cửa, việc tôi – tôi làm.