Câu chuyện thú vị về ba vị hòa thượng
|Câu chuyện thú vị về ba vị hòa thượng
Trước kia, có một ngọn núi, trên ngọn núi ấy có một ngôi chùa cũ, một ngày nọ, một tiểu hòa thượng vào trong ngôi chùa đó, và nhìn thấy một cái vại không có nước, liền gánh nước đổ đầy vào cái vại nước này, còn đổ đầy nước vào bình của Quan Âm, cành liễu khô héo cũng nhờ đó mà tiếp tục xanh tươi. Tiểu hòa thượng mỗi ngày đều gánh nước, niệm kinh, gõ mõ, đêm đêm không cho chuột ăn trộm đồ, cuộc sống rất bình yên, tự tại.
Không lâu sau, một vị hòa thượng cao đến ngôi chùa này. Ông ấy rất khát, vừa vào trong chùa liền uống hết cả nửa vại nước còn lại. Tiểu hòa thượng bảo ông ấy đi gánh nước, hòa thượng cao cho rằng một mình đi gánh nước thì thật là thua thiệt nên liền yêu cầu tiểu hòa thượng cùng đi khiêng nước với ông ta. Vì thế hai người mang một cái thùng xuống núi lấy nước, lúc khiêng nước nhất định phải đặt thùng nước vào giữa đòn gánh, hoặc không đặt ở giữa thì hai người cứ đẩy đi đấy lại, ai cũng không muốn tốn nhiều sức lực.
Sau đó, lại thêm một hòa thượng béo đến. Ông ta cũng muốn uống nước, nhưng lúc đó vại nước lại trống rỗng. Tiểu hòa thượng và hòa thượng cao đều bảo hòa thượng béo đi gánh nước, ông ta gánh được một gánh rồi ừng ực ừng ực uống nước trong thùng, cuối cùng hai thùng nước đều bị uống cạn sạch.
Về sau, ai cũng không muốn đi gánh nước, thế là cả ba vị hòa thượng đều không có nước để uống.
Mỗi người, ai nấy niệm kinh, gõ mõ của mình, bình nước của Quan Âm Bồ Tát cũng không có ai đổ nước vào, vì vây mà cành liễu trở nên khô héo. Ban đêm, chuột ra ăn vụng đồ cũng không ai thèm lo. Kết quả là bọn chuột đánh đổ giá nến, gây ra hỏa hoạn lớn. ba vị hòa thượng đều bị hoảng sợ, liền ra sức cùng nhau dập lửa, lửa được dập tắt rồi, họ đều giác ngộ ra.
Từ đó, ba vị hòa thượng cùng nhau nỗ lực vì thế mà lúc nào cũng có nước để uống.
Nguồn: sina
Người dịch: Cúc Koo
Bài viết được biên dịch bởi qtcs
Theo SKCĐ