Hương mai

Hương mai

Một người giàu có, đang ngắm hoa mai trong vườn nhà. Đó là một buổi sớm ngày đông giá lạnh, hoa mai khoe sắc vàng rực. Người giàu nhìn thấy hoa mai trong vườn nhà mình nở đẹp như thế thì cảm thấy vui sướng không gì bằng.

Đột nhiên bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, người giàu ra mở cửa, thấy một người ăn xin quần áo rách rưới đang cố rướn thẳng người đương đầu với cái rét buốt. Người ăn xin đó đã chịu đựng cả một đêm lạnh giá bên ngoài vườn mai mới nở, ông ta nói: “Thưa ngài, xin ngài làm phúc, có thể cho tôi một chút gì đó để ăn không?”

Người giàu có bảo người ăn xin hãy đợi một lát ở cổng vườn rồi ông quay vào bếp, bưng ra một bát cơm rau còn nóng. Khi nhận bát cơm, người ăn xin bỗng nói: “Thưa ngài, hoa mai trong vườn nhà ngài thật là thơm!”. Nói xong ông ta quay người đi ra.

Người giàu có đứng ngây ra đấy, cảm thấy vô cùng kinh ngạc, người nghèo cũng biết thưởng thức hoa mai sao? Đây là điều mà từ trước tới nay ông không hề biết. Ngoài ra còn một điều ngạc nhiên khác nữa là, hoa mai đã trồng mấy mươi năm trong vườn, vì sao trước nay bản thân mình lại chưa hề nghe qua hương thơm của hoa mai?

Thế là ông từng bước thận trọng, như sợ làm kinh động đến hương mai, nhẹ nhàng đi tới ngửi mùi thơm tinh tế, trong suốt của hoa mai, rồi ông không kìm được giọt lệ xúc động, vì đây là lần đầu tiên bản thân ông nghe được hương thơm của hoa mai.

Đúng vậy, người ăn xin cũng có thể thưởng thức hoa mai, cũng có thể nghe được hương thơm của hoa mai trong cơn đói lả.

Có thể thấy, điều kiện vật chất tốt không nhất định có thể khiến người ta trở thành người có phẩm vị, điều kiện vật chất kém cũng không thể che lấp cái trong sáng của tinh thần con người. Phẩm chất của một người, kỳ thực cũng giống như hương mai, là vô hình, nếu như chúng ta chỉ thưởng thức hình dáng hoa mai thì rất khó nhận biết hương thơm thanh khiết của nó, nếu như chúng ta không tinh tế xem xét thì cũng khó thấy được nhân cách ẩn chứa bên trong của một con người. Điều đáng tiếc nhất là, rất ít người biết nhìn lại bản thân để có cơ hội thưởng thức hương mai trong tâm linh của mình một loại “hương thơm của nhân cách”.

Người ăn xin cũng có thể cảm nhận được hương vị của hoa mai, ấy cũng là một người giàu có vậy.